Thứ Tư, 1 tháng 1, 2014

Vũng vỡ

Mình sinh ra đâu thuộc gì về nhau
Mà niềm đau cứ chảy tràn sau khoé mắt
Rồi chợt trào nghe mặn đắng đầu môi
Khi yêu thương là chới với xa xôi
Ta nén lòng nghe tim mình đau thắt.

Với tháng năm ta âm thầm cóp nhặt
Chút suy tư lặng lẽ gửi vào thơ
Tình trọn vẹn là tình trong mơ
Ta lạc lõng giữa đôi bờ trong đục
Bởi đường tình vốn là đường gấp khúc
Nên Hạnh Phúc cũng đôi lần lần lữa
Và Trái Đất bỗng chia làm hai nửa
Nữa em yêu thương còn nửa ta dại khờ
Lỡ mai gặp thôi ta cứ giả vờ
Không quen biết cúi mặt bước qua nhau
Dù long ta có tan nát quặn đau
Dù mất em đời ta thêm chống chếnh
Em ra đi đó đã là định mệnh
Nên chữ tình đành hẹn lại kiếp sau!