Thứ Năm, 16 tháng 10, 2014

Văn tế thần Bia rượu


Kính cẩn nghiêm mình trước thần bia, thánh riệu

Hôm nay, bên nồi lẩu khói thơm nghi ngút, mùi riêu cá chép sực nức rạo rực, mưa sầu gió thảm có cớ gặp gỡ trút tâm tư. Hội một két chưa say cùng toàn thể thân bằng, cố hữu bia bét nhè, riệu lê phê, chủ quán thịt chó, quản lý thịt dê, vỉa hè bán ốc, thêm nhà bún mọc, cóc ổi mía ghim, cháo lòng cật tim, riệu sim phú quốc, chuối hột tây nguyên vvv …có mặt đông đủ trước mồi nhậu, khóc mà than rằng:

Nhớ linh xưa, thời gian thấm thoắt thoi đưa. Ngày nào đó còn riệu uống ba chai vẫn thấy đời phơi phới, bia làm nửa két mới cảm nhận phố xá đông vui, thế mà nay nốc năm lon nước ngai ngái, hai xị đế đưa cay, đã mắt nhắm xuôi tay, về nơi an trí.

Than ôi! Một đời thần men đại hiệp. Không hy sinh trong biển hèm, sông men mà lại chết vì quên ví. Ấm ức này ai hay, bực tức kia ai biết. Đời đời kiếp kiếp oán hận sự lẩn thẩn của bản thân.

Nhớ oai xưa, khi còn tại thế, tiếng vang bốn bể, bao kẻ thoáng nghe đã bạt vía kinh hồn. Dơ lon lên là bão nổi, mưa tuôn. Đặt chén xuống sẽ mây vờn, nắng tắt. Mở miệng hô dăm thằng cúi mặt, dốc ngược ly hậu bối van xin. Thế mà nay, mặt đỏ hơn son, miệng ngậm bông gòn, thể phách như cái xác không hồn, bằng hữu kêu reo chỉ tựa tiếng đàn gảy cạnh tai trâu. Hỡi ôi thê lương này mất bao lâu để quên, tủi nhục kia đến lúc nào trôi hết. Than ôi, thời lẫm liệt còn đâu.

Trưóc thảm cảnh kẻ tỉnh người say, thay mặt cho toàn thể đệ tử lưu linh xin cầu nguyện cho tiên sinh sớm trở về cõi thực, cố gắng luyên thêm công lực, học lấy thủ pháp uống cồn ngon hơn uống nước, cầu mong thời gian làm liều thuốc khôi phục tửu lượng cho sư huynh. Nay, các hạ buông màn, mời ca ca yên giấc.

Lần nữa xin thành kính phân ưu chia buồn cùng chủ quán.